Bích Ngọc - 09:39 02/12/2020
D’ran là một thị trấn khá đặc biệt thuộc huyện Đơn Dương, Lâm Đồng. Nó nằm lưng chừng giữa hai con đèo dài D’ran và Ngoạn Mục. Một góc nhỏ nằm dưới chân đập hồ thủy điện Đa Nhim. Do đó, D’ran được ví là thị trấn lưng đèo.
Không xinh đẹp nổi bật như Đà Lạt, D’ran vẫn giữ lại nét hoang sơ phảng phất hơi thở của núi rừng. Là những ngọn lau trắng bạt ngàn, là những con đường dốc đất đỏ bazan thưa vắng bước chân người,... Hay chỉ đơn giản là cơn gió man mát khẽ thổi nhẹ vào tim những tâm hồn lãng mạn.
Cư dân ở đây chủ yếu là người gốc Bình Định. Rời xa quê hương nhưng vẫn không quên mang những nét rất riêng như bánh tráng, bánh xèo vỏ, bánh căn,... đến đây. Ở họ có sự cần cù, chịu khó và hơn hết là bản tính mộc mạc và lòng mến khách của người miền Trung. Trót yêu mảnh đất D’ran yên bình như lúc nào cũng ngủ say, họ xem đây chính là quê hương thứ 2 của mình.
Thị trấn nơi rìa Đà Lạt này không hứa sẽ mang đến những ấn tượng đặc biệt cho du khách từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng từ từ thưởng thức mới nhận ra nó thu hút một cách đến lạ. Bao quát toàn cảnh thị trấn là khung cảnh thiên nhiên tràn đầy sức sống với sắc xanh tươi mơn mởn cùng những mảng màu rực rỡ, lung linh. Một bức tranh phong cảnh được điểm tô bởi nhiều cảnh sắc hòa hợp, phụ trợ để tôn lên nét đẹp riêng của nhau.
Giống như Đà Lạt, khí hậu ở đây mát mẻ quanh năm. Không quá khi nói bầu không khí ở D'ran trong lành hơn rất nhiều. Bởi dân cư ít, vắng bóng người qua lại. Thị trấn chỉ có những ngôi nhà gỗ bé xinh nép mình bên đồi núi, một vài tòa biệt thự cổ kính đã phai màu theo thời gian. Vẻ đẹp mộc mạc ấy chính là thứ khiến người ta yêu mến nơi đây. Giản đơn nhưng một khi đã nhìn ngắm thì khắc sâu trong tâm trí.
D'ran như nàng tiên còn say giấc, chẳng muốn tỉnh dậy để theo kịp nhịp sống xô bồ ngoài kia. D'ran không chỉ có những đồi dã quỳ bát ngát không tìm thấy điểm dừng. Cảnh sắc thiên nhiên nơi đây phong phú không kém gì những nơi khác. Đó là những hàng thông bát ngát vươn mình đón nắng, những hàng chè xanh ngút ngàn, những vườn rau tươi mát và cả những vườn hồng trĩu quả.
Bạn sẽ có dịp hòa mình với thiên nhiên, chậm lại với nhịp sống yên bình nơi đây. Những ngọn núi chập chùng, cung đường đèo uốn lượn như những dải lụa, từng đàn trâu lững thững trên cánh đồng ở đâu cũng có thể thấy. Nhưng ở D’ran, nó lại đẹp theo một cách rất riêng. Nơi đây sẽ khiến bạn cảm thấy như được đắm chìm trong bầu không gian thơ mộng như cổ tích - nơi khởi đầu cho những câu chuyện tốt đẹp.
Họa sĩ Đinh Cường và nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã từng thể hiện nỗi nhớ thương, gắn bó với thị trấn nhỏ này:
“Nhớ khói lam chiều lan xa trên sườn núi
Những đoạn đường đèo hoang vu trên Đơn Dương
Tiếng lục lạc của chiếc xe thồ cũ kỹ
Móng ngựa mòn rơi trên đường
Và bạn tôi không còn cùng tôi”.
Lạc bước vào thị trấn D’ran, cảm xúc rung động cứ dần dần hiện rõ. Mảnh đất an yên này thật biết cách chiếm giữ lòng người. D’ran của ngày hôm nay vẫn cứ thế bình yên, xanh tươi theo năm tháng và giữ trọn vẻ đẹp an yên như "nàng tiên say giấc".
Bích Ngọc
(Ảnh: Sưu tầm)